Khúc ruột miền Trung
Tháng chín, đất phương Nam có những ngày nắng oi ả đến ngột ngạt lòng. Vậy mà quê bạn miền Trung lại tan tác mưa bão đổ về. Se sắt lắm khi bạn nhắn tin trên Facebook: “Quê mình lại tan hoang vì bão”. Chỉ bấy nhiêu đó thôi mà quặn thắt ruột gan, thương đồng bào mình nơi bão gió biết bao nhiêu.
Khúc ruột miền Trung năm nào cũng oằn mình gánh chịu hết cơn bão này qua đến cơn bão khác. Cơn bão số 10 thật khủng khiếp, quét hết cả miền Trung để lại những con số xé lòng. Cả dải đất yêu thương bị nhấn chìm trong biển nước, chống chọi với mưa gió điên cuồng, hung hãn. Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Bình, Quảng Trị… với hơn trăm ngàn ngôi nhà tốc mái, đổ nát. Cảnh màn trời chiếu đất, những tang thương mất mát nghe mà nhói lòng. Ruộng đồng, vườn tược mất trắng, trôi theo dòng nước dữ, để lại những khó khăn, nhọc nhằn cho hàng triệu người.
Bạn tôi quê Quảng Bình vào Biên Hòa lập nghiệp, bão đến cứ đứng ngồi không yên, đêm chẳng chợp mắt, cứ đau đáu trông về dòng Nhật Lệ. Bên dòng sông Nhật Lệ còn cha mẹ già đang gánh chịu với bão. Căn nhà cũ đã gồng mình chịu đựng qua bao mùa mưa bão, bạn cứ ngược xuôi công việc chưa về làm lại được. Hàng giờ bạn dõi theo đường đi của cơn bão với bao lo lắng, nghĩ suy cả những ngậm ngùi. Cả thời tuổi thơ và tuổi trẻ, không biết bao nhiêu lần bạn phải lo sợ vì bão. Gió giật, mấy anh em ôm nhau. Tiếng gió rít làm người run lên bần bật. Nước lên, cả nhà ngồi trên mái ngói nhìn nước lũ dâng cao. Bão qua để lại những mất mát, những gian khó. Quê nghèo lại càng nghèo hơn. Người dân quê bạn đã vất vả lại càng nhọc nhằn hơn. Bạn ao ước học thật giỏi để vào đại học, ở lại thành phố vì sợ những cơn bão. Nặng lòng lắm với quê cha đất tổ, nhưng biết làm sao khi người dân quê bạn mãi nghèo khổ vì thiên tai… Mắt bạn cay cay khi nghe giọng ai ca cất lên buồn vời vợi trong đêm bập bùng mưa bão: “Giờ nơi phương xa đớn đau thương quá quê nhà. Làng quê tan hoang, khi cơn bão lũ vừa sang. Xót xa đêm trường, đau lòng người tha hương. Có đi trăm đường, vẫn về miền Trung mến thương”. Chẳng phải chỉ bạn tôi, hàng chục triệu người con miền Trung xa quê đều ngóng về mảnh đất quê nhà yêu thương, ruột thịt những ngày bão nổi…
Bão đã qua và rồi vẫn như những trận bão khác đã để lại cho người dân miền Trung bao đau thương, mất mát, khó nhọc. Nắng gió, thiên tai làm cho mảnh đất khô cằn thêm cơ cực. Cuộc sống lại thiếu trước hụt sau, lại với những vụ mùa thấp thỏm ngóng bão. Bão đã qua, sâu nặng những tấm lòng “ lá lành đùm lá rách” của người dân đất Việt, người miền Trung chịu khó, hay lam hay làm sẽ vượt qua gian khó, những cánh đồng lại xanh tươi màu lúa, những mảnh vườn lại trái sai trĩu quả và ngư trường ngoài khơi xa lại đầy ắp khoang tàu cá…
Thương lắm khúc ruột miền Trung - mảnh đất gánh hai đầu đất nước dấu yêu!
Đào Hồng Khởi